Opinion: MICHELIN Key – Người gác cổng không đơn độc
Từ hơn một thế kỷ trước, hai anh em André và Édouard Michelin đã phát hành một cuốn sổ nhỏ màu đỏ, khuyến khích những người lái xe dừng chân nghỉ ngơi, thay lốp, và — tất nhiên — ăn uống. Một cuốn sổ kỹ thuật sống động giữa kỷ nguyên công nghiệp, dần trở thành cẩm nang của nghệ thuật ẩm thực thế giới.

Hơn 120 năm sau, MICHELIN Guide lại một lần nữa viết lại chính mình.
Paris, tháng Mười. Dưới mái vòm của một khách sạn sang trọng, Gwendal Poullennec — người đàn ông cao gầy với ánh nhìn điềm tĩnh — bước lên bục trao giải. Trên màn hình sau lưng ông, một biểu tượng mới hiện lên: không phải “stars”, mà là keys.
Chiếc chìa khóa — biểu tượng cổ điển của quyền lực và khám phá — được Michelin chọn để mở ra chương tiếp theo của huyền thoại.
“The MICHELIN Guide can be regarded today as a global media,” Poullennec nói, như một tuyên ngôn mới. Không chỉ là người trao sao cho các đầu bếp, MICHELIN giờ đây muốn định nghĩa lại nghệ thuật sống đương đại: nơi ta nghỉ, nơi ta ăn, nơi ta tìm lại chính mình.
Từ Ngôi sao đến chiếc chìa khóa xuất sắc
Sự chuyển mình ấy không chỉ mang tính biểu tượng. Hệ thống MICHELIN Key — từ một đến ba chìa — được thiết kế để đánh giá khách sạn toàn cầu, dựa trên phong cách, dịch vụ, và cá tính. Một thứ ngôn ngữ mới của hospitality, nơi “luxury” không còn chỉ là độ dày của tấm thảm, mà là độ tinh tế của trải nghiệm.
Poullennec không giấu tham vọng mở rộng: sau ẩm thực, đến rượu vang; sau bàn ăn, đến chiếc giường. Michelin, nói theo ngôn ngữ hiện đại, đang định hình “ecosystem of excellence”.

Trở về nơi khởi đầu
Thật thú vị khi nhận ra, trong ấn bản đầu tiên năm 1900, MICHELIN Guide thực ra có nhiều mục khách sạn hơn là nhà hàng. Mục đích ban đầu rất thực tế: khiến tài xế lái xa hơn, tiêu thụ nhiều lốp hơn.
Nhưng như mọi huyền thoại Pháp, điều thực tế ấy dần biến thành văn hoá.

Amanoi được vinh danh hạng cao nhất trong danh sách Michelin Key 2025
Hơn một thế kỷ sau, MICHELIN quay lại lĩnh vực lưu trú không phải vì thương mại, mà như một hành động “trở về” — về với cội nguồn của sự hiếu khách, với tinh thần “rest well, travel well, live well”.
Trong kỷ nguyên mà mọi người đều có thể đánh giá khách sạn chỉ bằng một cú chạm, việc MICHELIN bước vào lĩnh vực này là một tuyên ngôn táo bạo. TripAdvisor có dữ liệu. Condé Nast Traveler có phong cách. Tatler Best có tinh hoa. Michelin có điều mà số liệu, hình ảnh không thể thay thế và cảm quan văn hoá.
“Michelin không còn là người gác cổng lẻ loi của thế giới ẩm thực,” nhà nghiên cứu Alvaro Zarzoso nhận định, “mà trở thành điểm tựa tinh tế trong một mạng lưới nơi truyền thông và đánh giá trực tuyến chỉ làm vang xa thêm — chứ không thể thay thế — sức nặng của tính xác thực.”
Trong khi đó, Shaun Phạm, CEO Spotlight Asia chia sẻ:
“Đối với tôi, góc nhìn cá nhân của một người làm trong ngành du lịch cao cấp thì Việt Nam có thể đạt được nhiều tiêu chuẩn của MICHELIN Key. Ngành du lịch Việt Nam đang phát triển rất nhanh, và cũng có nhiều khách sạn và khu nghỉ dưỡng đã có và đang khai thác đều ở đằng cấp quốc tế, nên tôi cũng không ngạc nhiên là trong năm đầu Việt Nam đã được vào danh sách của MICHELIN Keys. Và cũng như với ẩm thực, MICHELIN Keys sẽ khiến cho ngành khách sạn càng ngày phải càng phát triển để mang lại giá trị, sự sáng tạo, và những trải nghiệm khó quên cho khách”.
MICHELIN Keys sẽ khiến cho ngành khách sạn càng ngày phải càng phát triển để mang lại giá trị, sự sáng tạo, và những trải nghiệm khó quên cho khách “
Bởi sau cùng, như mọi người Pháp đều biết, le voyage est aussi un art de vivre — du lịch, suy cho cùng, cũng là một nghệ thuật sống.





